Sau 5 năm ly thân nhưng vẫn sống chung một mái nhà, chồng tôi đột ngột đòi hâm nóng tình cảm, đề nghị vợ 'nối lại tình xưa'.
Lấy nhau xuất phát từ tình yêu, có kinh tế vững vàng, gia đình hậu thuẫn, mua cho căn nhà riêng nhưng vợ chồng tôi vẫn không tránh khỏi những bất đồng vì khác biệt tính cách.
Người ta thường nói, 10 năm đầu hôn nhân, nếu không dung hòa, vợ chồng dễ trục trặc, dẫn đến ly hôn.
Vợ chồng tôi cũng vậy, tuy nhiên thay vì ly hôn, chúng tôi chọn giải pháp ly thân, sống cùng dưới mái nhà. Vì mẹ chồng mắc bệnh tim nặng, hai vợ chồng muốn giấu bà, sợ bệnh tim tái phát sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Thời gian đầu, cả hai chiến tranh lạnh, chẳng ai nói với ai câu nào. Phan - chồng tôi vốn đào hoa, chẳng hiểu do ăn nói khéo hay kiếm tiền giỏi, mẽ ngoài đẹp mà nhiều cô gái mê mệt.
Lúc mới cưới nhau, còn có cô đến tận nhà tặng quà và hoa cho anh. Tôi tức đến mấy cũng cố kìm nén, giới thiệu mình là vợ Phan. Cô gái chưng hửng ra về.
Giờ ly thân, mỗi đứa ở một phòng, chồng tôi càng có cơ hội ra ngoài hẹn hò, gặp gỡ các em.
Vài lần mẹ đi công tác, con tôi nói, cháu đi học về thì bắt gặp bố đưa cô gái lạ về nhà. Tôi hỏi bác giúp việc, bác bảo không biết đó là ai. Lúc hai bác cháu đến cửa đã thấy cô gái chuẩn bị ra về. Chưa bắt tại trận, mới chỉ nghe qua lời kể nên tôi im lặng.
Khi cô gái kia quay lại lần nữa, đúng lúc chồng tôi đi vắng, chỉ gặp tôi ở nhà, tôi từ chối không mở cửa. Cô ả cũng chẳng vừa, đập cửa, bấm chuông ầm ĩ, yêu cầu tôi ra nói chuyện.
Tôi cho biết, hai vợ chồng đang ly thân, chưa chấm dứt hẳn, cho ai vào là quyền của tôi.
Nhân tình của chồng càng quá đáng, tồng tộc kể hết việc được chồng tôi đưa về nhà ăn nằm bao nhiêu lần, cái thai trong bụng được bao nhiêu tháng, chồng tôi chu cấp bao nhiêu…
Hàng xóm kéo đến đầy cổng. Được thể, cô gái khóc lóc ầm ĩ, chỉ trích tôi như kẻ tội đồ.
Tức giận, tôi mời công an phường xuống giải quyết vấn đề an ninh trật tự. Đêm đó, chồng tôi mới mò về.
Sau 5 năm ly thân, lần đầu tiên chúng tôi ngồi nói chuyện. Trước đó, mọi vấn đề liên quan đến con cái, hầu như cả hai chỉ nhắn tin hoặc thông qua bác giúp việc.
Chồng tôi thú nhận, bị nhân tình gài bẫy, giờ cô ta bắt anh phải có trách nhiệm, nếu không sẽ kiện cáo đến cơ quan. Anh làm nhà nước, mọi chuyện mà vỡ lở chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến công việc.
Nhiều ngày anh tắt máy, cắt liên lạc, cô bồ mới đến nhà làm loạn. Trong tình thế nguy cấp, anh cậy nhờ vợ giúp đỡ, tháo vòng vây.
Qua một số nguồn thông tin, tôi dò la được nơi ở mới của cô gái và biết được bí mật, cô ta đang ăn ở với người khác, đứa bé trong bụng có thể không phải của chồng tôi.
Tôi hẹn gặp cô ta ở quán cà phê. Sau một hồi nói chuyện, bị tôi bắt bí, cô nhân tình chịu thừa nhận, muốn tìm chỗ ấm êm gửi thân nên đã giăng bẫy tình, lừa chồng tôi. Đứa bé không phải con anh.
Để giải quyết dứt điểm, tôi cho cô ta một khoản tiền, bắt kí nhận giấy tờ đàng hoàng, không bao giờ làm phiền gia đình tôi. Sau sóng gió, chồng tỏ ra biết ơn, tử tế với vợ con hơn.
Khi mẹ chồng qua đời, tôi định gửi đơn ra tòa xin ly hôn thì một đêm chồng tôi nhậu xỉn rồi về nhà, gõ cửa phòng vợ. Tôi tưởng anh có chuyện gì gấp, nào ngờ, anh cuồng nhiệt đòi ‘hâm nóng’ tình cảm, đề nghị nối lại tình xưa.
Không cưỡng lại được, chúng tôi đã có những giây phút mặn nồng như thuở mới yêu. Anh hứa sẽ sống tốt, bù đắp cho tôi những năm tháng đã qua.
Tuy vậy, tôi vẫn trăn trở, liệu rằng anh có thực sự thay đổi không? Hay chỉ vài bữa lại ngựa quen đường cũ, ra ngoài bồ bịch lăng nhăng.
Tôi phân vân quá. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Nỗi ẩn ức của người vợ phía sau lần bị chồng lừa vào nhà nghỉ
Lần đầu tiên được chồng quan tâm, tổ chức kỷ niệm ngày cưới, tôi xiết bao hạnh phúc nhưng nào ngờ, đó cũng là nỗi ẩn ức, cả đời tôi không quên.
Độc giả Hoài Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét