Tôi năm nay gần 30 tuổi, tôi mới lấy chồng được 2 năm và có 1 bé gái 1 tuổi. Chúng tôi quen biết nhau qua mạng, cưới nhau chỉ vì cảm thấy đã đến lúc phải lập gia đình chứ không vì yêu đương quá sâu đậm.
Chồng tôi làm phó giám đốc ở một công ty lớn, lương thưởng rất hậu. Sau khi cưới, chúng tôi ở trong căn nhà rộng anh mua từ trước. Nhiều người nhìn vào nghĩ tôi số hưởng, cả đời sống trong nhung lụa. Nào ngờ, ở trong chăn mới biết chăn có rận.
Khi về chung sống với nhau, tôi mới biết anh là người ưa sạch sẽ, khá kỹ tính trong chuyện ăn uống, dọn dẹp nhà cửa. Món ăn tôi nấu cho gia vị không vừa ý, anh sẵn sàng đổ đi, hết lời chê bai hoặc không ăn miếng nào. Sau giờ làm, tôi hẹn bạn bè đi cà phê hay shopping về muộn, lỡ việc cơm nước là anh nhiếc móc nặng nề. Anh nói tôi là phụ nữ, có chuyện cơm nước mà không lo được.
Sau khi tôi sinh con, anh hiếm khi bế ẵm hay cưng nựng con, dù bé giống anh y đúc, từ chân mày, môi đến đôi mắt. Thấy tôi góp ý chuyện này, anh nói rằng chưa quen chăm trẻ con. Với lại bạn bè anh đều có con trai, chỉ có mình anh sinh con gái… Nghe chồng nói vậy, tôi thấy tủi thân, chạnh lòng ghê lắm nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn.
Gần đây, chồng tôi hay đi sớm về muộn, về nhà thì lạnh nhạt với vợ. Qua tìm hiểu, tôi biết anh có qua lại với một người đàn bà tên Quyên. Chị này công tác trong ngành dầu khí và đã có 2 con. Chồng tôi và người đàn bà đó từng yêu nhau khi còn học cấp 3. Giờ thì cả hai gặp lại, “tình cũ không rủ cũng đến”. Đọc những đoạn chat 2 người gửi cho nhau, tôi đau đến nát lòng.
Tôi đưa những đoạn chat mùi mẫn của hai người cho chồng xem. Ban đầu, anh ta tái mặt, sửng sốt nhưng sau 1 lúc, chồng tôi lấy lại bình tĩnh và bắt đầu chối đây đẩy. Sau đó, anh ta doạ nếu tôi không im lặng mà làm um lên, anh ta sẽ đâm đơn ly dị, đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà với 2 bàn tay trắng.
“Cô ở trong cái nhà này, tiền mỗi tháng tôi đều đưa đủ, chuyện gối chăn cần là tôi đáp ứng. Vậy cô còn đòi hỏi cái gì nữa? Nếu biết điều thì im cái miệng lại. Để người ngoài biết được, xấu mặt tôi, xấu cả cái mặt cô, chứ được cái gì?”, chồng tôi mắng ngược lại tôi.
Tôi không dám tâm sự chuyện này với ai vì tủi hổ. Tôi ngày đêm suy tính xem tôi sẽ làm gì tiếp theo, đi hay ở, ly hôn hay không ly hôn. Nếu giờ tôi ly hôn, tôi và con sẽ thế nào, bố mẹ tôi sẽ thế nào. Bằng nhiều cách, tôi đã tìm gặp được anh Nghĩa- chồng của Quyên. Nghe nói anh là giám đốc của một chi nhánh ngân hàng lớn. Tôi nghĩ anh sẽ là đồng minh của tôi trong trận chiến chống lại con giáp thứ 13 này.
Trong buổi hẹn gặp, tôi đưa cho anh xem những hình ảnh chứng tỏ vợ anh đang quan hệ ngoài luồng với chồng tôi. Sau khi xem những tấm ảnh đó, trái với suy đoán của tôi, anh Nghĩa chỉ trầm ngâm hồi lâu rồi mới cất lời. “Nói thật với em, vợ chồng anh cũng trục trặc mấy năm nay rồi. Đây không phải là lần đầu tiên vợ anh có quan hệ ngoài luồng với người khác. Anh phải làm sao để em xoá đi những bức ảnh này, em ra giá đi”, lời anh Nghĩa nói làm tôi sửng sốt.
Thấy tôi nói rõ hơn về ý định của mình, anh chỉ thở dài. Anh nói rằng chuyện tình cảm nên không thể gượng ép, miễn cưỡng được. Anh đã cố níu kéo vợ nhưng cô ấy ngày càng lún sâu. Anh cũng không thể ly dị vợ vì anh là người có địa vị xã hội, không muốn bị bàn ra, tán vào. Anh và vợ lại có với nhau 2 đứa con chung.
Sau cuộc hẹn với chồng của tình địch, tôi thất vọng tràn trề. Trong lòng tôi vẫn cứ ngổn ngang suy nghĩ không biết phải làm sao cho vẹn tròn. Tôi vẫn còn yêu chồng, muốn giữ bố cho con nhưng không biết làm sao để “xử đẹp” chuyện này? Mong độc giả hiến kế.
'Trời sinh hai đứa chúng mình'
Những ngày nghỉ dạy vì dịch Covid – 19, rảnh rỗi, ta soạn lại tủ sách, vô tình gặp cuốn album cũ, lòng chợt rưng rưng bao kỷ niệm.
Theo Dân Việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét